10 kiểu quấy rầy huấn luyện viên điển hình

Bài báo này về cha mẹ bơi lội của Wayne Goldsmith đã được đăng cách đây vài năm, nhưng ý nghĩa của bài báo vẫn đúng và không thay đổi cho đến hiện nay. Hãy dành vài phút để đọc những thông tin chi tiết dưới đây và suy ngẫm về những gì tác giả đang nói. Nó có thể hữu ích trong việc tạo ra sự hòa hợp giữa các bên quan trọng trong cuộc đời của một vận động viên bơi lội.
Một người bạn thân và cũng là một trong những người kiệt xuất trong giới huấn luyện bơi lội có một câu nói:

“Ý tưởng huấn luyện thần tiên của tôi là có một hồ bơi mười làn đẳng cấp thế giới, với một phòng tập chất lượng chuyên nghiệp được trang bị đầy đủ và một trung tâm hồi phục hiện đại được xây dựng ngay bên cạnh trại trẻ mồ côi lớn nhất thế giới.”

Tại sao một người có trình độ huấn luyện những VĐV HCV Olympic, kỷ lục thế giới và vô địch thế giới lại có cảm giác mạnh về những thách thức khi làm việc với các bậc phụ huynh bơi lội?

Nên nói thẳng vào vấn đề: huấn luyện viên có nhiệm vụ là huấn luyện; vận động viên bơi có nhiệm vụ là bơi, phụ huynh có nhiệm vụ là chăm sóc con. Tất cả những điều đó không thực sự phức tạp. Đây không phải là luận điểm về nhiệt động lực học – mà chỉ là ba nhóm người làm việc cùng nhau để đạt được mục tiêu chung – để giúp một vận động viên bơi lội phát huy hết tiềm năng của họ.
Vậy tại sao rất nhiều huấn luyện viên sẽ nói với bạn rằng vấn đề lớn nhất của họ – thách thức lớn nhất mà họ phải đối mặt – không phải là vấn đề tìm được không gian hồ bơi hoặc phát hiện được những vận động viên bơi lội tài năng, chống chọi với thời tiết xấu hoặc không thể mua thiết bị tập bơi mới nhất và tốt nhất, mà đó chính là vấn đề làm việc với những cha mẹ bơi lội khó khăn và đôi khi phá hoại?
Có lẽ điều này có thể giải thích:

10 Điều Cha Mẹ Bơi Lội Làm Huấn Luyện Viên Không Thể Chịu Được

1. Làm mọi việc cho con cái của họ.

Tự tin là yếu tố cần thiết trong tất cả các câu chuyện thành công trong môn bơi lội. Sự tự tin đến từ việc nắm bắt: tức là bạn biết mình có thể làm được. Các bậc cha mẹ bơi lội nghĩ rằng họ đang giúp đỡ bằng cách làm tất cả những việc nhỏ nhặt cho con mình, nhưng những người chuẩn bị túi đồ bơi cho con mình, lấy hết đồ trong túi ra cho chúng, làm bữa ăn sáng, mang đồ bơi, đổ đầy chai nước, v.v. chính là những người đang làm chính xác những điều ngược lại. Họ đang tạo ra những vận động viên bơi lội phụ thuộc – thay vì những người trẻ độc lập – và điều đó sẽ không tạo ra những thanh thiếu niên sở hữu mạnh mẽ sự tự tin, lòng tin vào bản thân, tính kiên cường và sự tự lực.

2. Cứ chăm chăm huấn luyện chuyên môn cho con mình.

Huấn luyện viên có nhiệm vụ là huấn luyện. Cha mẹ có nhiệm vụ là chăm sóc con. Đúng vậy. Nó đơn giản mà. Huấn luyện viên giúp vận động viên phát triển những thứ như kỹ năng thể chất, kỹ năng kỹ thuật, quay vòng, xuất phát, về đích, đập chân, quạt tay – tất cả những thứ đó. Cha mẹ bơi giúp con cái học các giá trị và đức tính tốt, đồng thời giúp con phát triển những tính cách tích cực giữ vững trong suốt cuộc đời. Nếu mọi người luôn tập trung làm tốt công việc của mình – thì mọi người đều thắng – đặc biệt là vận động viên bơi.

3. Nghe cha mẹ khác nói về các vấn đề chuyên môn.

Phụ huynh bơi lội nghe phụ huynh bơi lội khác nói về các vấn đề chuyên môn thực sự khiến huấn luyện viên khó chịu. Ví dụ: “Bạn của tôi, Susie, có con bơi ở một chương trình khác nói với tôi rằng chúng bơi ếch nhiều hơn chúng ta. Chúng ta có thể bắt đầu bơi ếch nhiều hơn không?”. Các huấn luyện viên dành nhiều năm học cách viết chương trình, cách nâng cao kỹ năng bơi lội, cách cải thiện kỹ thuật bơi và cách xây dựng môi trường tập luyện hiệu quả. Trừ khi “Susie” có cùng kỹ năng, kinh nghiệm, kiến thức và cam kết với công việc huấn luyện, nếu không, ý kiến của cô ấy về các vấn đề chuyên môn không có giá trị như ý kiến của các huấn luyện viên. Ngồi dọc thành hồ ở một hồ bơi khác, theo dõi quá trình huấn luyện từ xa (và hãy đối mặt với nó – dù sao thì cha mẹ cũng chỉ thực sự quan sát con mình), sau đó đưa ra các giả định áp dụng cho tất cả những VĐV bơi ở tất cả các hồ bơi thật là ngớ ngẩn. Thật không thể tin được là điều đó lại xảy ra. Tuy nhiên – vì một số lý do nào đó – một số cha mẹ bơi lội lại thấy cần phải lắng nghe quan điểm của những người không hiểu họ đang nói gì hơn là tin tưởng và tín nhiệm vào huấn luyện viên chuyên nghiệp được đào tạo chuyên sâu và giàu kinh nghiệm của con mình.

4. Tám chuyện.

Muốn biết tại sao các bậc cha mẹ bơi lội lại bị cấm đến rất nhiều hồ bơi trên thế giới – là do tám chuyện. Các huấn luyện viên ghét những nhóm nhỏ phụ huynh bơi lội ngồi với nhau so sánh “kỹ thuật bơi tự do của John” với “kỹ thuật bơi tự do của Mary” và sau đó chỉ trích huấn luyện viên vì không đứa trẻ nào bơi nhanh như Michael Phelps, mặc dù chúng chỉ mới sáu tuổi và được huấn luyện một lần một tháng. Nếu có vấn đề với huấn luyện viên – hãy đến ngay tại nguồn và nói chuyện với huấn luyện viên – không phải với các phụ huynh bơi lội khác.

5. Lúc nào cũng nói chuyện bơi lội với con cái của họ.

Tất cả chúng ta đều yêu thích môn thể thao này. Nhưng nó chỉ là một môn thể thao. Còn có phim ảnh, nghệ thuật, âm nhạc, chính trị, văn học, sân khấu, các môn thể thao khác, thời gian nghỉ ngơi, đi biển, đi bộ đường dài, học ngoại ngữ… thế giới có hàng triệu trải nghiệm tuyệt vời và trẻ em cần có cơ hội được tiếp xúc với càng nhiều trong số đó càng tốt. Không cần thiết phải nói chuyện bơi lội mọi lúc. Tất cả hậu quả của nó là làm tăng khả năng đứa trẻ sẽ bỏ môn thể thao này ở tuổi thiếu niên và thành thật mà nói – hội chứng “nghỉ hưu ở tuổi thanh thiếu niên” này là một đại dịch bơi lội trên toàn thế giới mà tất cả chúng ta phải làm việc cùng nhau và cố gắng ngăn chặn.

6. Mong đợi con đạt thành tích cao nhất của cá nhân (PRs) mỗi khi con họ bơi.

Không ai bơi đạt PRs mỗi lần bơi. Không một ai. Hãy đọc lại dòng này mười lần. Không một ai. Các huấn luyện viên co rúm người lại khi các bậc cha mẹ bơi lội đến gần họ và nói rằng “Hôm nay Steve không đạt được PR trong cự ly bướm của mình – có chuyện trục trặc gì vậy? có vấn đề gì không?” Đứa trẻ có thể đạt PR trong bảy cự ly khác, đã thực hiện năm buổi tập bóng đá trong tuần và tham dự bốn kỳ thi ở trường nhưng vì chúng không đạt PR trong một cự ly, nên nó có vấn đề?! Hãy tin tưởng vào huấn luyện viên thực hiện công việc của mình.

7. Đòi hỏi tăng tốc phát triển.

Huấn luyện viên thiết kế và phát triển cấu trúc chương trình của họ với rất nhiều suy nghĩ, nghiên cứu và kinh nghiệm đằng sau nó. Khái niệm lộ trình phát triển dài hạn này có nguồn gốc từ giáo dục chính thống. Ví dụ, trẻ em 5 tuổi được làm quen với toán học cơ bản ở trường. Khi lên 8 tuổi, chúng tiếp xúc với phép chia số lớn. Khi 15 tuổi, các em có thể làm toán lượng giác, tích phân và hình học nâng cao. Tương tự, có một quá trình hợp lý, có mục đích nhằm phát triển các vận động viên từ học bơi ban đầu đến bơi kiểu bơi đầu tiên, đến khả năng giành được danh hiệu bơi lội quốc gia. Các bậc cha mẹ bơi lội cố gắng ép các huấn luyện viên đẩy con mình lên cấp độ phát triển tiếp theo trước khi chúng sẵn sàng, sẽ không giúp được cho trẻ (hoặc cho huấn luyện viên).

8. Chỉ vẽ thi đấu cho con cái của họ.

Đừng làm điều đó. Không cần phải bình luận thêm về điều này – chỉ cần không.

9. Đối xử với con cái theo thành tích bơi lội của chúng.

Điều này xảy ra ở khắp mọi nơi trên thế giới và vì một số lý do mà một số bậc cha mẹ bơi lội lại không hiểu. Con chiến thắng – hãy yêu chúng bằng cả trái tim. Con thua cuộc – hãy yêu chúng bằng cả trái tim. Con đạt được mười PRs – hãy yêu thương và ủng hộ chúng vô điều kiện. Con không đạt một PR nào trong sáu tháng – hãy yêu thương và ủng hộ chúng vô điều kiện. Việc một đứa trẻ bơi nhanh như thế nào không liên quan đến cách chúng được đối xử, được nói chuyện hoặc được yêu thương. Khi nói đến việc yêu thương và ủng hộ con bạn – đặc biệt là ở nơi công cộng – thì việc thắng và thua không có gì khác biệt.

10. Cố nói chuyện với huấn luyện viên trong lúc tập luyện.

Có một lý do thực sự chính đáng khiến các huấn luyện viên không thích điều này. Sự an toàn. Nếu huấn luyện viên quay đầu lại để nói chuyện với phụ huynh về “động tác quay vòng ngửa của Billy” hoặc “thành tích bơi chặng bướm của Jenny” và có vấn đề về an toàn trong hồ bơi, huấn luyện viên đó phải chịu trách nhiệm pháp lý. Nói cách khác, nếu một phụ huynh bơi lội khác đang nói chuyện với huấn luyện viên trong lúc tập luyện và điều đó có nghĩa là sự an toàn của chính con bạn bị xâm phạm, bạn sẽ cảm thấy thế nào?
Khi huấn luyện viên, vận động viên và cha mẹ bơi lội cùng nhau làm đối tác trong công việc – cam kết và tập trung 100% vào việc giúp vận động viên phát huy hết tiềm năng của mình, thì đó là điều tuyệt vời – điều tuyệt vời đó không chỉ là có thể thực hiện được – mà còn là điều chắc chắn sẽ xảy ra.
Một chương trình bơi tích cực, mang tính xây dựng và thành công là rất khả thi khi vận động viên, huấn luyện viên và phụ huynh bơi lội cùng nhau làm việc một cách trung thực, tôn trọng và liêm chính.
Người dịch
Chung Tấn Phong
Nguồn: Swimming Parents: Top-10 Ways They Can Get Under a Coach’s Skin
by WAYNE GOLDSMITH

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *